KAWABATA – Món đồ dễ vỡ – Tóc

Nguồn: Tôi không nhớ đã copy bản dịch này từ nguồn nào, chỉ biết rằng dịch giả Nguyễn Nam Trân từng là cộng tác viên của tôi và tôi cũng từng biên tập sách của anh khi tôi còn làm việc ở nhà xuất bản Trẻ. Thôi thì cứ công bố với lời xin lỗi nhẹ nhàng, vì thực ra tôi làm trang Blog này vì bạn đọc và vô vị lợi.

NHAT2./Món đồ dễ vỡ

Ngã tư đường phố có tiệm bán đồ cổ ngoạn. Một pho tượng Quan Thế Âm bằng sứ được đặt đứng trên vệ đường bên cạnh tiệm. Chiều cao của nó cỡ cô bé mười hai tuổi. Mỗi khi một chuyến xe điện chạy qua, làn da lạnh lẽo trên thân tượng Quan Thế Âm cũng rung nhẹ cùng một nhịp với lớp kính gắn trên cánh cửa. Lần nào có dịp đi ngang trước tiệm, thần kinh tôi cũng căng thẳng đến đau nhói vì lo lắng không biết tượng sẽ đổ xuống khi nào. Và sau đây những gì tôi đã thấy trong một giấc mơ:
Thân hình của Quan Thế Âm nghiêng đúng ngay trước mặt tôi, như chực đổ. Cánh tay dài, đầy đặn và trắng muốt của pho tượng đang buông thõng chợt dịu dàng vươn ra, vít lấy cổ tôi. Cái rờn rợn khi tiếp xúc với cánh tay của một vật vô tri vô giác đang hành động như vật sống, và cảm giác giá buốt khi men sứ chạm vào da thịt làm tôi chợt nhảy thụt lùi.
Pho tượng đổ xuống mặt đường vỡ tan tành, không gây một tiếng động. 
Có người con gái đến nhặt những mảnh vỡ đó.
Tiếp tục đọc