TRUNG QUỐC

Ả Q CHÍNH TRUYỆN

LO TAN A Q CHINH TRUYENTôi có ý viết cho chú AQ một pho chính truyện đã mấy năm trời nay rồi, nhưng một đằng tính viết, một đằng lại ngần ngại. Điều đó đủ chứng tỏ rằng tôi chẳng có tư cách một nhà “lập ngôn” tí nào. Chả là xưa nay những ngòi bút bất hủ phải dành để viết về những nhân vật bất hủ. Thế rồi, nhân vật nhờ văn chương mà trường thọ, văn chương cũng nhờ nhân vật mà được lưu truyền. Rút cục, văn chương nhờ nhân vật hay nhân vật nhờ văn chương mà được lưu truyền, cũng khó nói cho minh bạch. Ấy thế mà chung qui tôi lại vẫn cứ nghĩ đến viết truyện cho A Q. Thì ra tâm trí tôi như có ma quỷ ám ảnh.

Nhưng vừa cầm bút định viết thiên văn chương “tốchủ” này, tôi đã cảm thấy nhiều điều khó khăn.

Một là cái nhan đề cuốn truyện. Đức Thánh nói rằng: “Danh bất chính tắc ngôn bất thuận” (Tên không đúng thì lời nói không xuôi). Ấy là một điều mình phải đặc biệt chú ý. Truyện có nhiều loại: liệt truyện, tự truyện, nội truyện, ngoại truyện, biệt truyện, gia truyện, tiểu truyện, …, phiền một nỗi không có một tên nào hợp cả. Gọi là “liệt truyện” ư? Thì đây nào có phải là một nhân vật có tên tuổi bằng vai bằng lứa với những nhân vật tai to mặt lớn trong “chính sử” ! Gọi là “tự truyện” ư? Thì tôi nào có phải là A Q? Còn nói là “nội truyện”, thì A Q quyết không phải là thần tiên. Hay là dùng chữ “biệt truyện” vậy? Khốn nỗi ông Đại Tổng thống, ngài chưa hề hạ dụ cho quốc sử quán chép “bản truyện” của A Q bao giờ.

ĐỌC TIẾP:  https://daohieuvn.wordpress.com/2000/05/27/a-q-chinh-truyen-lo-tan/

LIEU TRAI 01

LIÊU TRAI CHÍ DỊ  

Bức Họa Trên Tường

Các bạn thân mến!

Thể theo yêu cầu của đông đảo độc giả trên mạng, chúng tôi xin giới thiệu với các bạn tác phẩm: “Liêu Trai Chí Dị” của tác giả Bồ Tùng Linh. Ðây là một trong những tác phẩm xuất sắc của văn học Trung Hoa với những câu chuyện hư hư thực thực biểu trưng cho một thế giới phương Ðông thời trung đại, con người không có sự ngăn cách tuyệt đối giữa cõi sống và cõi chết. Bằng sự say mê lượm lặt, ghi chép tích lũy từ những cốt truyện dân gian, sự thăng hoa trong cảm xúc, ngòi bút sáng tạo tài hoa của ông đã viết nên “Liêu Trai Chí Dị”. Chính nhờ tác phẩm này đã đưa Bồ Tùng Linh lên hàng một nhà văn kiệt xuất của thời Thuận Trị – Khang Hy và cũng là một trong những cây bút đoản thiên tiểu thuyết hàng đầu của văn học Trung Hoa cổ điển.

Hy vọng rằng tác phẩm này sẽ đem lại cho các bạn những giờ phút thư giản và hiểu sâu hơn về xã hội và nền văn học Trung Hoa thời Trung Ðại.

ĐỌC TIẾP:  https://daohieuvn.wordpress.com/2000/05/27/lieu-trai-chi-di-bo-tung-linh-dich-gia-nguyen-hue-chi/

Thư sinh họ Diệp

ĐỌC TIẾP:  https://daohieuvn.wordpress.com/2000/05/28/thu-sinh-ho-diep-bo-tung-linh/

Đạo sĩ núi Lao

ĐỌC TIẾP:  https://daohieuvn.wordpress.com/2000/05/31/dao-si-nui-lao-bo-tung-linh/

Vương Thành

ĐỌC TIẾP: https://daohieuvn.wordpress.com/2000/07/20/vuong-thanh-bo-tung-linh/

Hồ gả con

ĐỌC TIẾP:  https://daohieuvn.wordpress.com/2000/06/23/bo-tung-linh-ho-ga-con/

Thụy Vân

ĐỌC TIẾP: https://daohieuvn.wordpress.com/2000/07/02/bo-tung-linh-thuy-van/

Anh Ninh

https://daohieuvn.wordpress.com/2000/08/08/anh-ninh-bo-tung-linh/

Bình luận về bài viết này